Thượng đế an bài?
Abby và Brittany, hai cô gái với một thân hình!
Chu Nguyễn
Đầu tháng Tám vừa qua, kênh truyền hình TLC của Mỹ đã ghi lại cuộc sống đầy hứa hẹn vui tươi của hai cô gái song sinh Abigail (Abby) và Brittany Hensel. Đôi song sinh Abby và Brittany này khác với các cặp song sinh khác: Hai thân thể dính liền nhưng có bộ phận đầu khác nhau và là hai cá thể hoàn toàn độc lập. Khoa học dự đoán cặp này khó sống sau khi sinh thế mà họ đã 22 tuổi, tốt nghiệp cao đẳng và chuẩn bị tìm việc làm cũng như hứa hẹn với bạch mã hoàng tử.
Khi Abby và Brittany ra đời vào năm 1990, các bác sĩ cho cha mẹ họ biết cặp này khó sống sót qua đêm. Điều này khoa học có chứng cớ. Trong dĩ vãng có thể thống kê được, thì chỉ có một cặp trong 40.000 cặp song sinh là có phần thân thể dính liền và chỉ có 1 phần trăm “ca” này là có thể sống quá một tuổi. Nhưng trường hợp Abby và Brittany lại trở thành ngoại lệ làm giới khoa học ngạc nhiên. Họ đã tiếp tục lớn và đỏ da thắm thịt. Vào tuổi lên 6, đáp lại sự quan tâm theo dõi của mọi người, hai cô bé xuất hiện trên chương trình Oprah và trên trang bìa báo Life, rồi câu chuyện về cặp này được tờ Time thuật lại và chương trình Dicovery khai thác. Rồi từ đó dư luận cho dù thèm biết tin về họ, nhưng họ đã được cha mẹ là Patty và Mike nuôi dưỡng “kín cổng cao tường” đối với giới truyền thông hay tò mò, tại một miền quê ở Minnesota, hy vọng hai bé có thể trưởng thành trong một môi trường tự nhiên khỏi bị ai dòm ngó.
Abby và Brittany “tái xuất giang hồ” vào tháng 8 năm 2012, ở tuổi 22, đã làm cho mọi người ngạc nhiên. Họ xuất hiện sinh động và yêu đời, rõ ràng là hai cô gái hơ hớ xuân xanh nhiều phần kiều mị. Nào hình họ chụp tươi cười trong nắng ấm, hay lúc thư giãn trên bãi biển, hoặc lúc họ trong lễ phục nhận bằng tốt nghiệp và cả lúc họ lái xe. Có ai ngờ trong bấy nhiêu năm cả hai đều tốt nghiệp cao đẳng tại đại học Bethel University ở St. Paul, Minn., có bằng lái xe riêng, sở thích riêng và đang tìm việc làm. Họ hoàn toàn là các thiếu nữ bình thường. Hơn nữa, dù chung một cơ thể nhưng Abby điều khiển bên tay mặt và bên trái là quyền của Brittany. Chẳng những chỉ khác nhau về một phần của thể xác mà kể cả về tính tình. Brittany cho biết: “Hãy tin tôi, chúng tôi là hai người hoàn toàn khác nhau”. Tuy nhiên ở họ có mối thần giao cách cảm (telepathic) nên “tuy hai mà một và tuy một mà hai”.
Một cặp song sinh đặc biệt khi chào đời
Abigail (Abby) và Brittany là cặp song sinh một cơ thể hai đầu (dicephalus) và trong lịch sử y học cho tới nay được coi là trong nhóm bốn cặp sống sót sau khi sinh và là cặp duy nhất trưởng thành về mọi mặt.
Thực là đặc biệt. Cặp này có một cơ thể chung, hai đầu và nhiều nội tạng khác nhau: Hai đầu nối xuống dưới bằng hai cột sống khác nhau, hai trái tim riêng biệt, hai thực quản, hai dạ dày riêng, ba trái thận, hai túi mật, bốn lá phổi (hai lá phổi dính vào nhau) một lá gan, một khung sườn chung, hệ tuần hoàn chung và chia sẻ một phần hệ thần kinh. Từ eo lưng trở xuống bao gồm những bộ phận chung: một tiểu trường, một đại trường, một bàng quang và một hệ sinh dục.
Có điều, cặp đôi Abby và Brittany ra đời ngoài dự liệu của cha mẹ. Bà mẹ Patty lúc đó đang làm y tá tại một bệnh viện ở Minnesota. Hoài thai tới tháng gần sinh mà vẫn không ngờ mình sinh đôi, tạm gọi là “quái thai”, cho tới khi lâm bồn tại một bệnh viện địa phương và lúc đó y bác sĩ ở đó mới báo cho bà ta biết tình trạng thai nhi hiếm hoi này và đưa sản phụ tới một bệnh viện lớn hơn. Vào ngày 7 tháng Ba 1996, cặp sinh đôi hiếm hoi này cất tiếng khóc chào đời nhờ sự trợ giúp của kỹ thuật trợ sinh tối tân và các y bác sĩ chuyên môn cao. Giới khoa học giải thích rằng hiện tượng “quái thai” này do một trứng thụ tinh trong dạ con đã không tách rời đúng cách nên mới có bào thai dị dạng. Khoa học cũng dự đoán hài nhi sẽ khó qua khỏi trong đêm và nếu có thể sống sót thì cũng yểu mạng trong vòng năm đầu. Giả sử chúng có may mắn lớn lên thì hai trẻ này mỗi đứa chỉ có một tay và một chân thì làm sao mà sống và vào đời?
Khoa học lại một phen lầm lẫn.
Trước hết nhờ vai trò người mẹ, bà Patty. Patty là một từ mẫu, ngay từ phút trông thấy đứa trẻ hai đầu, bà vẫn vui sướng tràn trề. Bà đã hôn Abigail, rồi áp má vào mặt Brittany, ủ thêm cho chúng sức sống và niềm tin. Từ đó hai trẻ được cha mẹ săn sóc dưới mái gia đình ấm cúng tại một trang trại ở Minnesota, miền trung tây nước Mỹ, cùng với hai em Dakota và Morgan.
Mặc dầu thuở trưởng thành Brittany thường yếu đau, dễ bị cảm lạnh và hai lần sưng phổi nhưng sau đó đôi trẻ ở tình trạng sức khỏe tốt sau một vài cuộc giải phẫu. Thuở sơ sinh, một cánh tay chưa phát triển của chúng được cắt bỏ và ở tuổi 12 chúng được giải phẫu để nới rộng lồng ngực để tránh sau này hô hấp khó khăn.
Abby và Brittany lớn lên được mẹ bế tới trường và theo học một trường tư của giáo hội và hòa đồng dần với bọn trẻ đồng trang lứa.
Bà mẹ Patty, có am hiểu về tâm sinh lý, đã khuyến khích con gái phát triển nhân cách riêng. Trước trăm ngàn cặp mắt chăm chú vào chúng khi chúng xuất hiện, có thể làm thương tổn chúng. Bà Patty truyền cho chúng niềm tin, rằng chúng không phải quái thai hai đầu mà là hai trẻ khác nhau có cơ thể dính liền mà thôi.
Cũng vì thế mỗi khi dẫn chúng đi dự cuộc vui, nhạc hội hay phim ảnh, bà Patty bao giờ cũng mua hai ghế riêng cho hai con cho dù chúng chỉ dùng một ghế. Trong giờ ăn cũng thế, thức ăn, thức uống của chúng tùy ý thích và khác nhau. Abigail, bé gái mập hơn, cứng đầu hơn, thích nước cam trong bữa điểm tâm. Còn Brittany, hay vui đùa, cười cợt chỉ thích uống sữa. Hằng năm, bánh sinh nhật, cha mẹ cũng mua hai chiếc với đèn cầy cho từng đứa. Patty và Mike cũng la rầy riêng từng bé nếu một bé phạm lỗi chứ không trách chung cả hai đứa trẻ mà định mệnh đã gắn vào nhau.
Khi chúng ăn chúng có đĩa thức ăn riêng, một bé cầm nĩa, một bé cầm dao để cắt thực phẩm, và lần lượt đút thức ăn vào miệng bé kia.
Mặc dù Brittany, bé bên trái, không cảm thấy những gì xảy ra ở bên mặt của cơ thể và Abigail, bé bên mặt, không cảm thấy những gì ở phía trái cơ thể chúng, nhưng lạ thay chân tay chúng có sự phối hợp đồng bộ chẳng khác ở một người ngay cả khi gửi e-mail trên computer.
Khi chơi đàn dương cầm thì Abigail phụ trách phần tay mặt, còn Brittany bên trái và phối hợp kỳ lạ tạo ra khúc nhạc du dương. Khi lái xe thì mỗi cô gái dùng một tay để trên tay lái. Brittany tiết lộ: “Abby phụ trách phần ga và cần số, còn tôi lo đèn hiệu”. Thêm một điểm phân biệt về tính tình là Abby thích lái nhanh và không hiểu nếu vượt đèn đỏ hay chạy quá tốc lực thì cô nào bị phạt hay bị phạt cả hai?
Tại học đường hai cô gái phải đối phó với những khó khăn khác nhau và trong kỳ khảo hạch họ trả lời khác nhau và viết câu trả lời bằng tay của mình. Một nhà giáo ở trung học, Kevin Boozikee, tiết lộ về Abby và Brittany: “Họ trả lời câu hỏi một cách khác nhau, suy nghĩ độc lập và được điểm không tương tự”.
Một điểm đặc biệt nữa là trong cuộc sống, cả hai có thể hòa hợp mặc dù tính tình khác biệt. Họ ít khi cãi lẫy, mặc dù Abigail luôn luôn muốn làm người lãnh đạo và như người mẹ cho biết cô ta muốn làm chủ cơ thể chung của chúng.
Bên ngoài y phục có thể tùy thích, kẻ ưa màu hồng, người ưa màu tím, nhưng Abby và Brittany tỏ ra tương thông trong sinh hoạt và sinh tồn. Một cô gái có thể gãi chỗ ngứa cho người chị em không thể với tay làm được việc này. Khi phải dùng bàn tay để đếm trong giờ toán, thì cô kia để tay mình yên một chỗ cho người kia làm việc. Người mẹ kể rằng, khi Brittany bị sưng phổi phải uống thuốc nhưng không nuốt thuốc được thì Abigail tình nguyện thay thế Brittany tống thuốc giùm.
Chỉ có một lần khi còn nhỏ Abigail tỏ ra bực bội, khó chịu và đòi tách rời cơ thể chung vì Brittany sưng phổi phải nằm trên giường. Nhưng khi nghe Brittany gào khóc thì Abigail an ủi “chị em” rằng mọi việc sẽ bình thường và hứa không bao giờ họ phân cách cả.
Vào tuổi teeen, Abigail đã khẳng định: “Không, chẳng bao giờ chúng tôi muốn tách rời nhau - vì chúng tôi không thể làm những việc mà chúng tôi hiện có thể làm được... như chơi softball, bowling và các môn thể thao khác”.
Mặc dù họ lạc quan, người nọ tận tụy với người kia và cảm thấy hạnh phúc, nhưng đã tới tuổi yêu đương liệu Abby và Brittany có thể hóa giải mọi mâu thuẫn không? Chẳng hạn một cô yêu một chàng trai mà cô kia ghét? Lại còn vấn đề con cái? Một công việc phải được phối hợp đồng bộ vì họ có chung một cơ quan sinh sản.
Cặp song sinh cho biết đã bàn bạc về vấn đề tương lai có con cái vì không có lý do y học nào cấm cản họ trở thành bà mẹ. Chính ông bà Mike và Patty, cha mẹ hai cô gái, cũng tin rằng hai con gái của họ sẽ có ngày kết hôn. Tuy nhiên, hiện giờ hai cô gái kín miệng về chuyện hẹn hò mặc cho thiên hạ đồn đoán, họ chỉ mỉm cười mặc cho số mệnh định đoạt.
No comments:
Post a Comment