Friday, July 19, 2013

41.576 người tham gia Đi Bộ Quốc Tế vinh danh Cờ Vàng

Đăng bởi lúc
VRNs (19.07.2013) – Hòa Lan – 4 Ngày Đi Bộ Quốc Tế: Ngày thứ nhì - Hòa Lan thứ tư, 18 tháng 7 năm 2013
Sau ngày đầu vượt qua 40 km dưới ánh nắng mặt trời gay gắt của tháng 7, tối hôm qua về nhà, hai chúng tôi đánh một giấc,…gần như quên cả đất trời. Nếu không có chiếc đồng hồ báo thức, có lẽ chúng tôi làm một giấc đến trưa.
Nhưng không, chỉ có mới một ngày mà! Chỉ mới đi được có 40 km thôi kia mà! Còn 3 ngày nữa, còn phải vượt qua 120 km.
Phải thức dậy! Chúng tôi hối thúc nhau.
Mình mẩy đau nhức, chân nặng như chì, mắt nhá nhem,.. nhưng phải bước xuống giường.
Vội vàng làm thủ tục vệ sinh, thay quần áo, giầy vớ, đem Cờ Vàng ra xe, nhanh chóng dọt (Đoạn đường từ nhà đến bãi đậu xe 54 km).
Chúng tôi dặn dò nhau, phải thận trọng bước đi khi có đoạn đường lồi lỏm, té trặc chân thì đi đời.
Đoàn người đi bộ quốc tế vinh danh Cờ Vàng
Chân trởi ở Phương Đông tỏa lên một vừng đỏ ối báo hiệu một ngày nóng… nóng…
Gần một tiếng đồng hồ sau, chúng tôi đến địa điểm quen thuộc .
Lúc này các bắp thịt chân đã “ tỉnh táo “ lại và sẵn sàng..lên đường.
Ngày hôm nay đoàn người đi bộ chinh thức được dân của Thị trấn Wijchen đón tiếp bằng các sinh hoạt văn hóa của dân trong thị xã.
Vài nét về thị trấn Wijchen
Wijchen là thị trấn của Thị Xã có cùng tên Wijchen. Với dân số 41.000 người, thị xã Wijchen chuyên sống về ngành trồng trọt. Theo các nhà khảo cổ, có nhiều dụng cụ đã được tìm thấy trong vùng Wijchen , có tuổi từ thời “ Đồ Đá “, cách nay khoảng chừng 2, 5 triệu năm.
Trong Thế chiến lần thứ II, thị trấn Wijchen là một trong mục tiêu của đội quân Đức Quốc Xã chiếm đóng đầu tiên vì là đây địa thế để chiếm giữ chiếc cầu chiến lược bắt qua sông Waal, làm đầu cầu cho quân Đức tiến vào hòa Lan.
Wijchen còn có nhiều Bảo Tàn Viện, di sản quốc gia, Chủng viện, Tòa Thánh cổ kính, hàng năm lôi kéo rất nhiều du khách.
Máy quạt gió xây cất vào năm 1799 – Lâu đài cổ xây năm 1392
Ông Thị trưởng của Wijchen đã chuẩn bị chu đáo để đón tiếp người đi bộ. Ban nhạc, khán đài và các cửa hàng cung cấp nước uống và thực phẩm nhẹ như bánh mì, xúp, trái cây được thiết lập ngay theo đường phố chinh, cung cấp cho người đi bộ.
Ông Thị Trưởng (Tóc bạc , đứng giữa) trên khán đài đón chào người đi bộ
Tiếng trống tiếng kèn nhịp quân hành của ban quân nhạc Hoàng Gia Hòa Lan ở phía trước đã làm cho chúng tôi hứng thú, sải nhanh, bước đều chân.
Tiếng trống nhịp hai theo nhạc khúc di hành đã làm cho anh Xương hồi tưởng lại cái thời còn là Sinh Viên Sĩ Quan trường Võ Bị Đà Lạt. Vừa đi anh vừa nhắc lại thời gian huấn nhục của tân khóa sinh. Anh vào Đà Lạt khóa 26 giữa lúc tình hình chiến sự lên cao. Cái mộng của chàng thanh niên, “ xếp bút nghiên ” giả từ miền đất thân yêu Đà Nẵng về Đà Lạt theo việc “ kiếm cung”.. đã làm cho Xương háo hức ngay khi chiếc xe đò vượt qua ngọn đèo quanh co dài gần 10 km và bất chợt thấy người lạnh mát ra bởi cái khôngkhí của vùng ở cao độ trên 1500 m so với mặt nước biển.
Nguyễn Hữu Xương – Cựu SVSQ/VB/ĐL/K26. Cũng chính nơi này, Xương thì thầm, mới biết “tình yêu“ là gì. …
Nhờ kể và nghe kể chuyện, chúng tôi xem lại đồng hồ,.mới biết rằng, đã đi gần 4 tiếng đống hồ rồi. Cứ lấy trung bình 5 km một giờ, chúng tôi nghĩ rằng đã vượt gần một nửa đoạn đường 40 km.
Theo kinh nghiệm, dừng chân sau một thời gian đi bộ ,…là một điều cực hình. Mới thoạt nghe, câu chuyện có vẻ nghịch lý. Đi lâu, nghỉ chân mà sao lại gọi là cực hình? Thưa rằng, trong lúc đi, các bắp cơ theo lệnh của “ não bộ “, liên tục được đốt cháy để cung cấp năng lượng. Nếu dừng lại trong một thời gian lâu, số năng lượng này không được dùng để biến thành “ công “ như “ bắp thịt” yêu cầu…, thì một số năng lượng đó sẽ ngưng tụ thành chất chua của sửa. Chất này làm cho bắp thịt cứng ra và rất đau. Sau khi nghỉ , nhất là nghỉ qua 10 phút, rồi bắt đầu đi trở lại,… khó khăn vô cùng.
Thế nên hai chúng tôi chỉ nghỉ 5 – đến 7 phút là phải,… dọt liền.
Gió lặng êm, không gian trong vắt, mặt trời lên đến gần đỉnh đầu. Nắng gay gắt bao trùm đoạn đường dài.
Mồ hôi đã thắm ướt.
Mặc dù trời nắng gắt và đường dài thẳm thẳm , nhưng không làm chùn bước người đi. Không phải chỉ có những người trẻ, khỏe mạnh mới đi. Không, không phải vậy. BTC 4 ngày đi bộ cho biết người trẻ nhất 12 tuổi ( phải có người lớn đi theo ) và người già nhất 93 tuồi.
Ông già 73 tuổi, bước thấp bước cao, đã tham dự 32 lần đi bộ 4 Ngày 160 km.
Dọc hai bên đường, một số người cư ngụ sát bên đường, nối dây dẫn nước từ trong nhà ra, đứng chờ sẵn. Khi đoàn người đi bộ tiến đến, họ phun vòi nước lên đầu, lên quần áo để làm dịu bớt sức nóng của ngày hè.
Nước uống, kẹo và các loại trái cây như Lê, Táo, Dưa leo, Củ cải đỏ,…. được bà con, các em bé,.. đứng bên bên đường, mời người đi bộ lấy ăn, giống như những cố bán hàng ở quê nhà ,…khi xe ngừng bên bến phà…
Em bé trai 3-4 tuổi mời người đi bộ ăn kẹo, dưa leo,…
Chỉ khác ở chỗ, món ăn tươi, hợp vệ sinh và khỏi trả tiền…
Cao điểm lúc 15 giờ nóng lên 29 có khi 30 độ.
Đoạn đường cuối chỉ còn có 5 cây số mà sao thấy nó dài quá. Đi mãi mà chưa đến đích. Bàn chân đã đau trở lại nhưng chúng tôi vẫn cứ vác Cờ Vàng hien ngang mà đi. Rối cũng phải đến. Nhìn đống hồ 16.10 giờ. Về sớm hơn 50 phút theo quy định.
Tổng kết qua hai ngày đi bộ:
Hôm nay ngày đi bộ thứ hai , khởi hành 41576 người; về đến đích đúng giờ ( 17.00 giờ ): 40719 người, trong đó có hai thành viên của Nhóm Vinh Danh Cờ Vàng Hòa Lan.
957 người bỏ cuộc dọc đường hay về không đúng giờ quy định.
Trước khi ra về, chúng tôi không quên đến văn phòng của BTCV để đổi thẻ mới cho ngày mai, Ngày Đi Bộ Thứ Ba.
Ngày đi bộ thứ ba được biết như là ngày khó khăn nhất. Đó là chặn đường có nhiều đồi dốc. Thị Trấn Groesbeek sẽ đón chúng tôi.
Thị trấn ơi, hãy chờ chúng tôi với Lá Cờ Vàng trên vai.
 

No comments: